GIỜ PHÚT CUỐI CÙNG CỦA CHỊ VÕ THỊ SÁU
Tháng Mười Một 23, 2018 6:34 sángKỊCH BẢN
THI KỂ CHUYỆN ĐÓNG KỊCH THEO SÁCH
(Lớp 9, Trường NHN – 10 phút)
GIỜ PHÚT CUỐI CÙNG
CỦA CHỊ VÕ THỊ SÁU
(Dựa theo tiểu thuyết “Tình đất Đỏ” của Đại tá – Nhà văn – Cựu tù Côn Đảo Lê Văn Thiện và nhiều sách, truyện viết về nữ Anh hùng Liệt sĩ Võ Thị Sáu)
Nhân vật:
- Đại tá Lê Văn Thiện – LVT(Người dẫn chuyện)
- 3 cháu học sinh THCS – HS
- Võ Thị Sáu
- Linh mục
- Chúa Đảo
- 3 lính cai ngục
- Mẹ Võ Thị Sáu (mẹ trong tưởng tượng)
- Tám Vàng – (tù nhân)
Bối cảnh: Nghĩa trang Hàng Dương, nơi có một phần của chị Võ Thị Sáu. Đại Tá – Nhà văn Lê Văn Thiện thắp hương xong, ông đứng tưởng niệm và đọc đoạn thơ:
“Người con gái trẻ măng
Giặc đem ra bãi bắn
Đi giữa hai hàng lính
Vẫn ung dung mỉm cười
Ngắt một đóa hoa tươi
Chị cài lên mái tóc
Đầu ngẩng cao bất khuất
Ngay trong phút hi sinh
Bây giờ dưới gốc dương
Chị nằm nghe biển hát…”
(Tốp thiếu niên học sinh đi ra)
Tốp HS: Chúng cháu chào bác ạ!
LVT: Bác chào các cháu đã đến với nữ Anh hùng Liệt sĩ Võ Thị Sáu !
HS1: Thưa Bác, chúng cháu được nhà trường tổ chức đến viếng Chị Võ Thị Sáu, để tưởng nhớ một nữ anh hùng bất khuất đã hy sinh vì nước…cũng là để ghi nhớ công ơn thế hệ cha ông đã không tiếc máu xương để chúng cháu có cuộc sống hạnh phúc hôm nay bác ạ!
LVT: Rất đúng! Bác là Cựu tù Côn Đảo. Những ngày tháng bị giam cầm ở đây, bác đã được nghe người bạn tù là ông Tám Vàng kể về Liệt nữ Võ Thị Sáu. Bác đã Viết thành cuốn sách “Tình đất Đỏ”… cũng là để ghi nhớ công ơn một anh hùng trẻ tuổi. Các cháu tìm đọc nhé!
HS2: Ôi, bác là đại tá, nhà văn Lê Văn Thiện!
HS3: Vậy xin bác kể cho chúng cháu nghe về chị Võ Thị Sáu đi ạ!
LVT: Vậy các cháu đã biết gì về chị Võ Thị Sáu nào?
HS1: Thưa bác, cháu biết Chị Võ Thị Sáu sinh năm 1933 và hy sinh ngày 23/1/1952 quê xã Phước Thọ nay thuộc xã Phước Long Thọ, huyện Đất Đỏ, tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Được nhà nước phong tặng Anh hùng LLVT năm 1993 bác ạ!
HS2: Thưa bác,Năm 1946, Chị theo anh trai vào khu kháng chiến, và trở thành liên lạc viên của Đội Công an xung phong Đất Đỏ. Năm 1947, chị chính thức trở thành đội viên Công an xung phong Đất Đỏ khi mới 14 tuổi. Từ đó, chị tham gia nhiều trận tập kích bằng lựu đạn, ám sát các sĩ quan Pháp và Việt gian cộng tác với quân Pháp; đặc biệt là trận tập kích bằng lựu đạn tại lễ kỷ niệm Quốc khánh Pháp ngày 14 tháng 7 năm 1949 tại Đất Đỏ, gây được tiếng vang trong vùng.
HS3: Thưa bác, tháng 2 năm 1950, sau khi chị và đồng đội dùng lựu đạn tập kích giết chết Cả Suốt và Cả Đay, là hương chức người Việt cộng tác đắc lực với quân Pháp, ở ngay phiên chợ Tết Canh Dần tại chợ Đất Đỏ thì không may bị giặc bắt ạ! (Gọng kể trầm lắng, đau đớn)
LVT: Ồ, các cháu rất giỏi! Các cháu ạ! Sau khi bị bắt, chị bị giặc Pháp đưa đi thẩm vấn và giam giữ tại các nhà tù Đất Đỏ, khám đường Bà Rịa và khám Chí Hòa. Tháng 4 năm 1950, tòa án binh của quân đội Pháp đã đưa chị ra xét xử .Ngay tại phiên tòa đại hình, Võ Thị Sáu đã thể hiện sự dũng cảm bằng những tuyên bố mạnh mẽ tại phiên tòa. “Yêu nước chống bọn thực dân xâm lược không phải là tội”. Và khi quan tòa rung chuông ngắt lời chị, tuyên án: “Tử hình, tịch thu toàn bộ tài sản”, chị thét lớn: “Ta còn mấy thùng rác ở khám Chí Hòa, tụi bây vô mà tịch thu!”. Rồi chị hô vang: “Đả đảo thực dân Pháp! Kháng chiến nhất định thắng lợi!” (giọng kể trần xuống, đau xót)
Các cháu ơi! Lúc bị giặc xử tử hình Chị Sáu chưa tròn 18 tuổi. Vào chiều ngày 21 tháng 1 năm 1952, giặc đưa chị ra đến Côn Đảo và bị giam trong Sở Cò. Và…Rạng sáng ngày 23 tháng 1 năm 1952, lúc khoảng 5 giờ, chị bị đưa đến văn phòng giám thị trưởng đặt trước sân Banh I để làm lễ rửa tội…. Và nơi đây…Những tù nhân Côn Đảo đã chứng kiến GIỜ PHÚT CUỐI CÙNG CỦA LIỆT NỮ VÕ THỊ SÁU…
HS1: Bác kể cho chúng cháu nghe tiếp đi ạ!
LVT: Bác sẽ kể cho các cháu nghe…câu chuyện bắt đầu: (Tất cả lui vào trong sân khấu – Chuyển sang phần kể chuyện giờ phút cuối cùng của chị Sáu. Từ trong sân khấu nhưng tiếng hô đồng thanh rất lớn)
Từ trong: Phản đối xử bắn Võ Thị Sáu. Phản đối! Phản đối! Đả đảo thực dân Pháp! Đả đảo, đả đảo… (Tên Chúa đảo hốt hoảng lùa tụi lính cũng hốt hoảng)
Chúa đảo: (Nắm cổ áo 1 tên lính) Tại sao? Tại sao? Tù nhân biết tử hình Võ Thị Sáu? (hắn xô lính chạy vào) Đóng Tất cả cửa ngục, thằng nào chống đối bắn bỏ!
Lính 1 : Tuân lệnh !
(Chúa Đảo cũng Hộc tộc đi vào)
Từ trong: (Bỗng hòa vang tiếng hát…Chị Sáu đi ra dáng hiên ngang, hòa chung tiếng hát bài “Lên Đàng”)
Nào anh em ta cùng nhau xông pha, lên đàng
Kiếm nguồn tươi sáng.
Ta nguyện đồng lòng điểm tô non sông
Từ nay ra sức anh tài.
Đoàn ta chen vai nề chi chông gai, lên đàng
Ta người Việt Nam. Nhìn tương lai huy hoàng,
Đoàn ta bước lên đàng cùng hiên ngang hát vang ….
Lính: (Thúc súng vào lưng chị Sáu) Im mồm! Đi nhanh lên!
Chị Sáu: Hãy từ từ, để ta ngắm nhìn biển quê hương lần cuối! Ôi biển Việt Nam, ôi sóng Việt Nam! Ôi đẹp quá! Kìa hoa nữa, hoa đẹp lắm…hi hi..(ngắt bông hoa cài lên tóc)
Lính 1: Thật lạ lùng thay cho một người con gái, cái chết đến nơi mà miệng vẫn cứ tươi cười!
Lính 2: Là kẻ thù không đội trời chung, nhưng từ trong trái tim ta kính phục cô Sáu!
Lính 3: Thôi làm nhiệm vụ đi, Chúa Đảo mà nghe thấy thì chết cả lũ! Này cô Sáu, Chúa Đảo và Linh Mục đã tới, hãy chuẩn bị mà làm lễ rửa tội!
Chị Sáu: Ta làm gì có tội mà phải rửa? Không, nói với chúa đảo và linh mục là ta không cần! (Chúa đảo và vị linh mục ra. Tất cả lính bồng súng đứng nghiêm)
Chúa Đảo: Thưa cha! Đã sắp đến giờ hành hình tử tù. Xin cha hãy làm lễ rửa tội cho nó (Chị Sáu cười nhếch mép)
Linh mục: Này Võ Thị Sáu, Cha sẽ làm lễ rửa tội cho con!
Chị Sáu: Tôi không có tội. Chỉ có kẻ sắp hành hình tôi đây mới là kẻ có tội!
Linh Mục: Đừng như thế, để cha giúp con!Trước khi chết, con còn có điều gì ân hận không?
Chị sáu: (quắc mắt) Tôi chỉ ân hận là chưa tiêu diệt hết bọn thực dân cướp nước và lũ tay sai bán nước! (Cha Đạo lắc đầu làm lễ rửa tội, chị Sáu Vẫn hiên ngang mỉm cười)
Chúa Đảo: Câm mồm! Lính! Chuẩn bị Hành hình tử tù Võ Thị Sáu! Trói nó vào gốc bàng cho ta! Bịt mắt nó lại! (bon lính xông lên để trói và bịt mắt, nhưng chi Sáu ngăn lại)
Chị Sáu: Không, không cần bịt mắt tôi. Hãy để cho đôi mắt tôi được nhìn đất nước thân yêu đến giây phút cuối cùng và tôi có đủ can đảm để nhìn thẳng vào họng súng của các người!. Ôi đất nước quê hương. Đây là lần cuối cùng con nhìn thấy người! Thân xác con sẽ ngã xuống mãnh đất này, máu của con và đồng đội nhuộm đỏ mảnh đất này. Để cho người trường tồn mãi mãi Tổ quốc ơi! Mẹ mẹ ơi! Mẹ của con ở nơi miền Đất Đỏ. Con ra đi khi tuổi xuân còn phơi phới. Như tấm gương các anh con gìn giữ mảnh đất này! (xuất hiện hình bóng mẹ ở goc sân khấu)
Mẹ: Sáu ơi! Con gái của mẹ ơi! Võ Thị Sáu con ơi! Lòng mẹ đau như cắt! Đất nước này rên xiết dưới bàn chân lũ giặc. Con hy sinh để bảo vệ giống nòi. Lòng mẹ đau đớn lắm con ơi! Nhưng Tổ quốc non sông là trên hết
Chị Sáu: Mẹ! Mẹ ơi! Hãy tha lỗi cho con chưa làm tròn đạo hiếu, Nhưng tổ quốc này chưa sạch bóng xâm lăng. Con hy sinh không ân hận điều gì, chỉ thương nỗi cha già mẹ yếu!
Mẹ: Con! Võ Thị Sáu!
Chị Sáu: Mẹ! Mẹ ơi! Mẹ ơi…. (Tất cả giật mình)
Chúa Đảo: Lính! Chúng mày chết hết cả rồi à? Trói nó lại cho tao! (lũ lính lấy dây trói chi Sáu) Tất cả chuận bị…gương súng (lính giương súng)
Chị Sáu: Đả đảo bọn thực dân Pháp xâm lược! Việt Nam độc lập muôn năm. Hồ Chủ tịch muôn năm!
Chúa Đảo: Câm mồm! Quỳ xuống!
Chị Sáu: Tao chỉ biết đứng, tao không biết quỳ! (Hát bài “Tiến Quân Ca”) Đoàn quân Việt Nam đi..chung lòng cứu quốc…
Chúa Đảo: Bắn! (lính làm động tác bắn súng, nếu có nhạc tiếng súng càng tốt)
Chị Sáu: Hát tiếp…. Đường vinh quang xây xác quân thù…
Chúa Đảo: (hốt hoảng vì thấy chị Sáu chưa chết, lũ lính đứng run rấy..) Kìa chúng mày! Bắn…bắn đi….bắn đi…..(loạt súng nữa vang lên chi Sáu gục xuống)…Tám Vàng đâu? Hay chôn xác cô ta! Tất cả lui! (cả bọn lui vào, Tám Vàng “Dạ” rồi chạy ra ra mở dây cho chi Sáu, vừa mở dây ông vừa khóc nói “ Cô Sáu ơi! Thương cô quá trời, lũ chúng nó ác quá!” rồi bế xác trên tay)
Tám Vàng: Ôi! liệt nữ Việt Nam! Cái chết của cô đã hóa thành bất tử. Những kẻ giang hồ như tôi cũng phải cúi đầu bái phục! Đất nước này, dân tộc này muôn thuở nhớ ơn cô! Cô Sáu ơi…(khóc và đi vào. Đại tá Lê Văn Thiện và các cháu đi ra)
LVT: Giờ phút cuối cùng của chị Võ Thị Sáu qua lời kể của tù nhân Tám Vàng, người chôn cất chị Sáu cho Bác nghe là như vậy các cháu ạ!
HS1: Thưa bác! Chúng cháu xin cảm ơn bác đã cho chúng cháu nghe câu chuyện bi hùng và cảm động!
HS2: Chúng cháu xin hứa sẽ luôn ghi nhơ công ơn Nữ anh Hùng Võ Thi Sáu và các anh hùng liệt sĩ đã xả thân vì nước!
HS3: Chúng cháu nguyện noi gương các bậc tiền liệt, phấn đấu luyện rèn, thực hiện đúng 5 điều Bác Hồ dạy!
LVT: Các cháu rất giỏi. Nào bác cháu ta cũng nắm chặt tay nhau nguyện noi gương
Tất cả: Anh hùng Võ Thị Sáu! (Phần kể chuyện đóng kịch kết thúc tất cả các diễn viên cùng ra san khấu)
Bạn đóng Võ Thị Sáu: Kính thưa quý thầy cô giáo, thưa tất cả các bạn! Phần thi kể chuyện và đóng kịch theo sách với câu chuyện “giờ phút cuối cùng của anh hùng Võ Thị Sáu” của lớp chúng em đến đây là hết. Để phần kết thúc thêm sinh động, chúng em xin gửi đến hội thi màn hát múa với bài hát “Biết ơn chị Võ Thị Sáu”. Chúc hội thi thành công tốt đẹp!
(màn hát múa ra và kết thúc)